Du học Panda - Khám phá nước Mỹ - Ký sự Lobster – P2

Du học Panda - Khám phá nước Mỹ - Ký sự Lobster – P2

???? Tiếp nối Ký sự Lobster – P1, tôi tiếp tục chia sẻ cảm nhận của mình trên hành trình trải nghiệm tại thành phố Boston – Mỹ...

Sau bữa trưa vui vẻ cùng món Lobster Boston 1,5kg đầy bơ sữa tôi trở về khách sạn và có một giấc ngủ tranh thủ trong mơ màng. Suốt 10 ngày qua, lúc nào cũng ngủ lúc 2h00 sáng vì phải tranh thủ làm việc với đồng nghiệp tại Việt Nam, chẳng hiểu sao những ngày đó sao nhiều việc thế, hết khách hỏi, đồng nghiệp trao đổi rồi Visa về liên tục thành ra cứ phải cố gắng làm ????.

???? Những ai từng đi Mỹ chắc sẽ cũng có cảm giác lệch múi giờ, cứ 3 giờ chiều - 7 giờ tối, không làm sao có thể mở mắt ra được, chỉ muốn nằm ngay xuống ngủ thôi. Đặt chuông báo thức đúng lúc 17h00, dạy và vệ sinh cá nhân, kịp ngắm thành phố Boston qua khung cửa sổ khi trời bắt đầu tối. Boston thực sự đẹp, không quá lớn và cũng không quá nhỏ, tráng lệ và hiện đại.

???? Đóng bộ đồ thanh lịch xuống sảnh để tiếp tục khám phá Boston về đêm và tham gia trải nghiệm bữa tối tại một nhà hàng lâu đời nhất Boston dù chưa thực sự đói.

Sải bước theo trưởng đoàn đi dọc qua các con phố, qua một số toà nhà cổ kính, rồi cả đoàn cũng tới được 1 khu chợ. Trước cổng chợ là một bức tượng, đến giờ tôi cũng không rõ đó là ai nữa ????, tranh thủ chụp được bức hình trước 1 toà nhà cổ, nghe đâu là toà thị chính cũ ở Boston.

Rồi đoàn cũng tới nơi. Nằm ngay góc ngã 3 trên một con phố nhỏ, cổ kính và tương đối yên bình, nhà hàng này cũng không lớn, cửa vào nhỏ, mỗi bàn tròn chỉ đủ cho 6 người ngồi. Nghe đâu, Trường Đại học – chủ chi cho bữa tối nay đã phải book chỗ từ 2 hôm trước mới đủ chỗ ngồi cho cả đoàn.

???? Vừa vào tới bên trong, cảnh tượng làm tôi choáng váng nhất chính là cái khu để thực phẩm gồm khoảng 10 cái tủ kính lớn, không có con gì khác ngoài Lobster và LẠI LÀ LOBSTER BOSTON. Trên đường đi, háo hức được ăn các món theo kiểu Alacarte nhưng khi tới nơi, tôi mới nhận ra, ở cái thủ phủ của Lobster này thì những nhà hàng lâu đời nhất chính là bán Lobster cũng giống như Bún đậu mắm tôm Hà Nội, Bánh đa cua Hải Phòng, Nem Thanh Hoá, Cơm cháy Ninh Bình hay Mực rim me Đà Nẵng… ????

Lại tiếp tục bụng bảo dạ, thôi kiểu gì họ cũng có món khác. Nhưng không và lại KHÔNG MỘT LẦN NỮA, anh bạn Waiter gạt phắt đề nghị lịch thiệp order món khác của mình mà chẳng thèm quan tâm tới nỗi niềm người xa xứ gì cả ???? làm gì có món khác. Thôi thì đành chịu và lên kế hoạch sử dụng bia làm đòn bẩy đưa đẩy Lobster.

???? Rồi món Lobter cũng được bê ra, lại LOBSTER PHOMAT BƠ TỎI y như bữa trưa dù mình đã cẩn thận chọn khác đi và tham khảo ý kiến của 1 ông bạn Germany ngồi cạnh. Bên phía đối diện, nhìn mặt cô bạn Hongkong còn khổ hơn, cảm giác như không thể chịu được nữa. Mới cách đấy có 3 tiếng, vừa xử xong em Lobster 1,5kg mỗi người, giờ lại Lobster bơ tỏi, có vẻ các bạn Châu Á không thể chiến đấu nổi, khác xa với các bạn từ Châu Âu và Châu Mỹ.

Vì đi cùng đoàn, buộc phải ở lại giao lưu cùng. Đu vài chai bia cùng các bạn Châu Âu để lấy can đảm chiến đấu một vài miếng Lobster vì sợ đêm về đói. Ôi … thôi, khi đưa được 3 chai bia xong thì cơn buồn ngủ kéo về, cố căng mắt ra cho lịch sự ???? mà sao khó quá. Lobster thì ứ tới cổ ???? mắt thì nhắm tịt lại, không còn nghe thấy bên cạnh nói gì nữa. Bên kia, anh bạn Brazin to béo đối diện gọi thêm 1 suất nữa, đồng thời còn xử giúp cô bạn Hongkong phần Lobster chưa kể gần 10 chai bia, vậy mà sao mình kém thế ????. Sau gần 1 giờ đồng hồ, rồi cuối cùng bánh mỳ thần thánh cũng tới, ơn giời, cả ngày hôm nay cũng được ăn món không phải là Lobser. Như vớ được vàng, 3 bạn Châu Á và cả tôi nữa nhắng cái làm hết đĩa bánh mỳ, sao mà ngon đến thế.

Ấm bụng rồi, muốn về quá mà mãi buổi giao lưu chưa xong. Đi lên đi xuống cầu thang, rửa mặt 5 – 6 lần cho đỡ buồn ngủ. Mùi Lobster thì cứ phảng phất quanh quẩn….????????????????

Nguồn: FB CEO Panda Edu - Ông Trịnh Khắc Điệp

Bình luận